maintop

Truyện cổ tích Nhật bản - Tỉnh HIROSHIMA

ĐỨC BISHAMON
Japanese Japanese French

Chuyện kể của khu phía Nam ASA thành phố HIROSHIMA ,tỉnh HIROSHIMA.
Ngày xửa ngày xưa đã lâu lắm rồi ở một ngôi làng nhỏ tên là MIDORI I có một cô gái tên là HANA sống cùng với người mẹ già yếu.Trong làng HANA nổi tiếng là xinh đẹp và chăm chỉ .HANA làm công việc đồng áng từ sáng tới mờ tối.Cô chăm sóc mẹ rất cẩn thận,chu đáo và luôn theo sát mẹ từng bước.Mọi người trong làng luôn khen rằng,「HANA đúng là một cô gái ngoan!」
còn mẹ cô vẫn luôn nói,
「HANA à,mẹ thật có lỗi!Mẹ không thể để con được mặc bộ KIMONO đẹp và gả chồng cho con mà luôn để con phải chăm sóc. Mẹ chỉ biết sớm tối cầu xin đức phật BISHAMON ban phúc cho con được hạnh phúc.Mẹ xin lỗi con!」
Nghe vậy HANA cười và nói với mẹ mình rằng,
「Mẹ à ,mẹ đừng nói vậy. Con thế này là mãn nguyện.」
Và năm này qua năm khác thời gian cứ trôi đi như vậy, năm ấy đúng vào dịp tết tuyết đã rơi rất nhiều.Rồi tết cũng qua và ngày lễ Hatsutora mà mọi người mong mỏi cũng đã tới.Ngày Hatsutora là ngày lễ cầu đức phật BISHAMON ban phúc của làng MIDORII.Vào ngày ấy không chỉ có người ở trong vùng tới cầu phúc mà còn cả những người ở HIROSHIMA hay những nơi xa hơn như SHIKOKU cũng tới xin phúc nên rất đông đúc .Dịp ấy người trọ lại làng rất đông vì vậy không khí nhộn nhịp,náo nhiệt vui hơn cả tết.Khi ấy nhiều quán bán hàng nhỏ mọc lên,đường dẫn vào chùa người người đông như kiến.Từ xưa người ta đã nói rằng sẽ được đức BISHAMON ban phúc nếu ta tới xin phúc vào ngày lễ Hatsutora.
Vào buổi sáng của ngày lễ Hatsutora, HANA vẫn đi ra đồng làm việc như thường lệ ,khi ấy người con trai của trưởng thôn tên là SEISUKE đi ngang qua.SEISUKE và HANA biết nhau từ nhỏ và từ lâu rất yêu quý cô nhưng vì nhút nhát nên không nói ra được.Trên đường tới lễ xin phúc SEISUKE hồi hộp không biết hôm nay có gặp được HANA hay không đúng lúc ấy đã gặp cô,
「HANA ơi, có đi lễ xin phúc không?」
「Hừừ,tôi không đi được vì hôm này mẹ tôi mệt.」
「Vậy thì để tôi thay HANA xin đức BISHAMON ban phúc.」
Được HANA đồng ý SEISUKE vui mừng không tả hết.Trong dòng người nghìn nghịt cậu lách qua từng người,từng người một và leo lên dốc có những lúc dường như không thể thở được và cuối cùng SEISUKE cũng tới được chỗ đức BISHAMON .
Trong chùa có thờ một tảng đá lớn được gọi là đá phúc.Từ xưa người ta vẫn bảo rằng dang rộng hai tay nếu đầu các ngón tay chạm được vào mé hai bên của tảng đá thì sẽ nhận được phúc của đức BISHAMON và sẽ trở nên hạnh phúc và thế là SEISUKE hướng về phía tảng đá,dùng hết sức dang rộng hai tay và reo lên,
「Chạm tới rồi, chạm tới rồi.」
Hai tay của SEISUKE đã ôm chọn lấy được tảng đá phúc.Từ trước tới giờ chưa lần nào SEISUKE chạm tay tới được như vậy, ấy thế mà năm nay đã làm được nên SEISUKE vui mừng không tả hết.Ngực cậu nâng nâng,nóng lên hừng hực khác hẳn với mọi lần.Đây chính là phúc đã nhận được vì vậy cậu ta vui mừng đến mức nhảy bổng lên cao.Đang trong lúc bối rối chưa biết làm thế nào để trao lại cho HANA phúc đang nóng hừng hực trong ngực mình thì khi xuống tới chân dốc từ trong bụi tre ở bên vệ đường phát ra tiếng kêu rất đáng yêu,
「Nheo...nheo..nheo...」
SEISUKE lách vào trong bụi tre xem thì thấy có ba chú mèo nhỏ,tất cả đều rất đáng yêu.Mắt của chúng sáng ánh lên,SEISUKE không kịp nghĩ được gì liền ôm chúng cho vào trong ngực áo.
「Ồồồ, thật đáng yêu và ấm áp vậy thì để HANA mang chúng về.」
SEISUKE nghĩ thế rồi vội vàng xuống núi.
「HANA ơi,tôi đã mang phúc về đây rồi.Hãy giữ gìn cẩn thận nhé.」
Nói vậy xong SEISUKE trao cho HANA hộp gỗ dùng để đựng cơm ở bên trong có ba chú mèo con rồi đi về.Còn HANA vui mừng hết đỗi vì đã nhận được phúc mà SEISUKE mang về từ lễ Hatsutora.Cô nhẹ nhàng,cẩn thận giữ lấy cái hộp đựng cơm bằng gỗ nhưng lại luôn muốn biết có gì bên trong hộp.
Tới một hôm,cô hé mở nắp hộp và nhìn vào bên trong.Cô hết sức ngạc nhiên vì trong hộp có ba đồng tiền vàng to và sáng loáng.
「Mẹ ơi,mẹ mau lại đây xem này!SEISUKE cho con ba đồng tiền phúc bằng vàng to này.」
Người mẹ ra xem và cũng ngạc nhiên hết sức.Ba đồng tiền vàng to ngày ấy giờ có giá trị tương đương có thể mua được vài ngôi nhà và nhiều xe ô tô.Và thế rồi chẳng mấy chốc tin đồn SEISUKE đã cho HANA ba đồng tiền phúc lớn bằng vàng đã lan đi khắp làng.Nghe tin đồn như vậy SEISUKE cũng hết sức ngạc nhiên.Không chỉ vậy mà cả trưởng thôn tức là bố của SEISUKE cũng không tin nổi khi nghe tin đồn ấy.
「SEISUKE à,có đúng là con cho HANA ba đồng tiền vàng to?con lấy đâu ra nhiều tiền như vậy?」
Người bố mặt đỏ phừng phừng,đã hỏi dồn SEISUKE như vậy.
「Dạ,không phải là những đồng tiền vàng đâu ạ.Mà là những chú mèo con có mắt rất đẹp.Con nói là đây là phúc của đức BISHSMON và đưa cho HANA những chú mèo ấy.Nhưng vì xấu hổ nên con để mèo vào trong hộp đựng cơm bằng gỗ và không nói gì mà trao cho HANA.Nó đã biến thành những đồng tiền vàng lớn như vậy con cũng không biết.Con nói thật đấy ạ.」
SEISUKE đã trả lời bố rất thành thật.
Nghe vậy trưởng thôn đã nói rằng,
「Ừ,chuyện kỳ lạ như vậy cũng có thể xảy ra.Có lẽ là đức BISHAMON đã thấy được hoàn cảnh của HANA từ nhỏ nên đã ban phúc cho HANA.SEISUKE à, con cũng thích HANA vậy nhận HANA về làm dâu nhà ta.Duyên tốt như vậy không phải lúc nào có được. 」
Và cuối cùng trưởng thôn cũng đã đồng ý để con trai mình lấy HANA làm vợ.
Cũng nhờ ngập trong ánh sáng lấp lánh của những đồng tiền vàng mẹ của HANA cũng đã hoàn toàn khỏi bệnh.Sau đó đám cưới của SEISUKE và HANA được mọi người trong làng tới chúc mừng ninh đình,nghe nói hai người đã sống rất hạnh phúc.

maintop