maintop

Truyện cổ tích Nhật bản - Tỉnh HIROSHIMA

TƯỢNG ĐÁ TRONG TUYẾT
Japanese Japanese French

Chuyện kể của thành phố Kitamiyoshi tỉnh Hiroshima.
Ngày xửa,ngày xưa đã lâu lắm rồi có hai ông bà sống ở bản làng sâu trong núi. Mùa đông tới tuyết phủ dày,trắng xóa. Hai ông bà rất nghèo nhưng sống rất hòa thuận.Năm tháng trôi qua cuối cùng tết cũng sắp tới vậy mà lương thực như khoai,gạo đã hết sạch.Khi ấy bà lão lấy ra một tấm vải sợi mà bà luôn giữ gìn rất cẩn thận và nói với ông lão rằng,
「Ông à,vất vả cho ông nhưng ông hãy xuống phố mang bán tấm vải này được không?」
「Ồ..thôi, thôi, đấy chẳng phải là tấm vải mà bà vẫn giữ gìn cẩn thận ấy sao?」
「Được mà ,được mà .Bán nó đi cũng mua được 1 hoặc 2 tấm bánh dày ăn tết.」
Rồi ông lão vác vải trên lưng đi xuống phố.
「Lạnh quá!Nếu cứ thế này tuyết sẽ rơi.Trong tiết trời lạnh giá ông lão giao vải đây,vải đây,có ai cần mua vải không?」
Ông lão cất tiếng giao lớn đi bán khắp phố nhưng phố phường ngày cuối năm mọi người đi lại tấp lập, vội vã mà chẳng có một ai hỏi mua vải của ông.
「Thế này, không biết phải làm thế nào.Vải thì không bán được,đi về mà không thể mua cho bà lão dù chỉ là một tấm bánh dày.」
ông lão nghĩ trong đầu như vậy.
Vác vải trên lưng đi giao bán cả ngày nên cũng đã thấm mệt vì vậy ông ngồi xuống nghỉ trên tảng đá bên ven đường.Đúng lúc ấy có một người bán ô đi ngang qua và cũng ngồi xuống nghỉ ở chỗ tảng đá .
「Ông lão à,nhìn ông có vẻ mệt lắm, ông sao vậy?」
người bán ô lên tiếng hỏi.
「Tết thì sắp tới rồi,ta mang miếng vải mà bà lão vẫn giữ gìn cẩn thận đi bán để lấy tiền mua 1 tấm bánh dày mang về ăn tết,ấy vậy mà chẳng có ai hỏi mua.Không biết nên làm gì bây giờ?」
Nghe thấy vậy người bán ô nói,「Ồ, thế thì cũng giống tôi.Tôi rời nhà từ sáng giờ đã là sẩm tối mà cũng chẳng bán được một cái nào cả.Tôi cũng chưa biết phải tính sao.Mà ông lão à,đều là không bán được,hay là chúng ta trao đổi hàng cho nhau?」
「Ừ, được đấy.」ông lão trả lời.
Và thế là ông lão hiền lành đã đổi tấm vải để lấy ô.
「Ôi chà, đây chẳng phải là những cái ô tốt sao?」
「Vậy thì tôi về đây.Chúc ông lão có một năm mới tốt lành.」
Nói vậy rồi người bán ô vác tấm vải lên lưng và đi về.Không biết từ lúc nào các bông tuyết đã bắt đầu rơi .
「Tuyết cứ rơi dày như thế này thì trong đêm nay tuyết sẽ chất cao thành núi .Ta cũng phải về ngay thôi.Tuyết rơi dày quá!Mà kia là gì thế nhở? 」
Nói vậy rồi ,ông lão nhìn kỹ lại trong làn tuyết rơi dày đặc thấy có 6 bức tượng đá đứng lạnh lẽo thành hàng trên vệ cỏ hoang ven đường.Ông lão tiến lại gần,
「Các vị à, đứng trong mưa tuyết thế này lạnh lắm.Mai là tết mà ta chẳng có cái gì để dâng lên các vị .các vị xá cho ,xá cho! Ở đây ta chỉ có những cái ô thôi,ta lấy ô ra che cho các vị đỡ lạnh.Và rồi 1 cái, 2 cái, 3 cái, 4 cái ,5 cái nhưng thiếu mất 1 cái.Thôi đành lấy khăn tay cũ của ta che tạm.」
Xong rồi ông lão chắp tay cúi lạy các bức tượng đá và đi về trong trời tuyết rơi.
「Bà lão à ,tôi về rồi.」
「Ông về rồi, mau vào trong này. Chắc ông lạnh lắm!」
Nói vậy rồi bà lão cầm tay của ông lão đang lạnh cóng và kéo vào gần chỗ bếp lửa ở giữa nhà.
「Bà à, tôi phải xin lỗi bà. Chuyện là thế này,「 Không bán được vải nên tôi đã đổi vải lấy ô và khi về trông thấy tượng đá đứng ngoài trời giá lạnh nên tôi đã lấy tất cả ô ra che cho tượng rồi. 」
Bà lão nghe vậy vừa cười mủm mỉm vừa nói,
「Ra là vậy,ông làm như thế là đúng lắm.Trà tôi đã pha rồi,chúng ta cùng uống trà và ăn dưa muối.」
「Dưa bà muối là ngon nhất.」
Rồi hôm ấy hai ông bà đi ngủ sớm.Ngoài trời tuyết ngày càng rơi nhiều hơn.Một lúc sau ở phía bên ngoài có tiếng gì đó cứ rầm dập, rầm dập.
「Một ,hai,ba ..tiến nào,tiến đi nào! nhà của ông,bà lão ở đâu?. Ông bà đúng là thật nhân hậu.」
Hai ông bà không biết là bên ngoài đang xảy ra chuyện gì,liền bật dậy nhòm qua khe cửa thì trông thấy từ phía xa xa trong ánh sáng mờ mờ phản chiếu của tuyết có 6 tượng đá đang nối thành hàng ra về.Ông,bà lão vội vàng mở cửa ra xem thì thấy có 3 cái bao lớn đặt ở cửa.Những cái bao ấy chứa toàn là những đồ ăn tết.Một bao chứa đầy bánh dày,bao nữa chứa toàn là cá,bao nữa toàn là quần áo đẹp nhiều đến lỗi bung cả ra ngoài.Thế là ông lão và bà lão năm ấy đã đón tết rất vui ,cuộc sống từ đó trở đi của hai ông bà cũng no ấm hơn.


maintop