maintop

Truyện cổ tích Nhật bản-Phần Fukushima

Tuyết
Japanese English French chinese

Câu chuyện này có từ xa xưa lắm rồi, ngày trước bà tôi vẫn thường kể cho tôi nghe.
Hàng năm, sau khi kết thúc vụ lúa Hè thu, lúa gạo đã được phơi khô, cất gọn gàng vào hộc lúa để sử dụng dần cho đến vụ tới. Các công việc của một vụ mùa vất vả hoàn thành cũng là lúc bắt đầu kỳ nghỉ “Mùa thu”. Kỳ nghỉ “Mùa thu” là dịp để các chị em được tự do về nhà bố mẹ đẻ. Thông thường, mỗi lần về nhà bố mẹ đẻ không quá 3 ngày nhưng dịp này họ có thể ở lại đến 5 ngày.
Bên vệ đường, có mấy nhóm ba bốn chị lớn tuổi đang ngồi nghỉ để uống trà. Thời tiết hôm đó là một ngày mùa thu tuyệt đẹp, đúng lúc đó có một sư thầy đến từ một ngôi đền nổi tiếng là đền IZUMO ghé qua. Ông than thở “đi bộ suốt cả ngày nay mới thấy một quán trà. Bà chủ ơi, cho tôi một chén trà nào.”
“Vâng, có ngay.”
Đang uống trà thì ông nghe thấy những âm thanh ồn ào từ phía sau. "Này, này! Làng mình sắp có chuyện lớn đấy! cô biết chưa hả?”
“Chuyện gì thế, nói nhanh lên”
“Sắp tới sẽ rắc rối to đấy cô ạ!”
“Thế cụ thể là thế nào?”
“Ngày mai quan huyện ​​sẽ đến và tuyên bố tăng gấp đôi các loại thuế đất. Năm nay thu hoạch cũng chẳng được bao nhiêu, thuế lại tăng gấp đôi thì nhiều nhà chỉ còn nước bán con. Làng mình náo loạn mất”, một chị lo lắng nói.
"Trời, thế thì chết mất thôi!”
Sư thầy nghe được câu chuyện cũng hết sức lo lắng và nghĩ cách cứu nguy cho dân làng, suy nghĩ một hồi lâu rồi thầy quay lại, gọi một chị đến và nói: “Các chị hãy về nói với chồng, rồi cùng chuẩn bị sẵn hai ba cái chăn ấm cho đêm nay, đêm nay trời sẽ có tuyết lớn và ngày mai quan huyện sẽ không thể về làng mình được, mọi người hãy yên tâm”, nói rồi sư thầy đi mất.
Chị này quay về kể lại với mọi người nhưng có người nói: “Ông ấy chỉ là một sư thầy nghèo làm sao giúp được chúng ta. Thôi, khỏi phải bận tâm đến sư thầy làm gì”. Rồi các chị em nhanh chóng quay về nhà mình.
Và sáng hôm sau, tuyết rơi rất nhiều và phủ trắng khắp làng. Những mái nhà và những con đường được bao phủ trong một lớp tuyết trắng tinh khiết.
Mọi người đang nói chuyện về vị sư thầy nghèo thì có thông tin là quan huyện sẽ không về thăm làng nữa vì tuyết lớn quá.
Những người dân làng đã rất vui mừng và họ tụ tập lại với nhau. Họ nói “Chúng ta phải đi tìm sư thầy càng nhanh càng tốt để cảm ơn thầy. Họ chia lên thành các nhóm và tìm kiếm khắp nơi, nhưng họ không tìm thấy thầy ở đâu cả.
Sư thầy này trong thực tế là thầy Kukai nổi tiếng *. Đến tận ngày nay, người ta vẫn tin rằng tuyết là một món quà từ Thầy Kukai. Chúng tôi không bao giờ phàn nàn rằng tuyết quá lạnh hoặc có quá nhiều việc phải làm khi tuyết rơi.
* Sư thầy Kukai, được biết đến sau khi ông qua đời là Kobo Daishi, 774-835, là một nhà sư Nhật Bản, ông còn được biết là một học giả học giả, nhà thơ, nghệ sĩ, người sáng lập của Chân Ngôn “Word True” trong trường học Phật giáo. Ông là một người thầy lớn truyền dạy phật pháp đến Nhật Bản.

maintop