maintop

Truyện cổ tích Nhật bản-Phần Yamagata

Câu chuyện về trái Lê Nara
japanese english french chinese

Ngày xửa ngày xưa, từ xa xưa lắm rồi, gia đình nọ có ba anh em sống cùng với mẹ.Anh cả tên là Taro, người anh thứ hai tên là Jiro và người em út là Saburo.
Một ngày kia, mẹ của họ bỗng nhiên bị bệnh nặng, mặc dù ba anh em đã cố gắng hết sức và chạy chữa cho mẹ rất nhiều loại thuốc nhưng bệnh tình không thuyên giảm mà ngày một trầm trọng hơn. Họ lo sợ rằng mẹ của mình sẽ không sống được bao lâu nữa. “Mẹ, mẹ có muốn ăn gì không?” - ba anh em hết sức lo lắng và luôn hỏi mẹ như vậy. Người mẹ khẽ trả lời bằng giọng rất nhẹ và yếu “ Mẹ không muốn ăn gì cả, chỉ muốn ăn một quả Lê Nara”.
Nghe xong người anh cả Taro nói, “Vậy thì con sẽ đi hái Lê Nara ,mẹ đợi con về nhé.”
Rồi người anh cả đeo giỏ trên lưng và lên đường. Thế nhưng ở đâu có trái lê Nara thì anh cũng không biết nên vừa đi anh vừa hỏi thăm nhiều người rồi được biết rằng đó là loại Lê chỉ có trên ngọn núi tên là núi“ Không Về”.
Lê Nara có vị rất ngọt, ăn vào làm cho người ta trở nên khỏe mạnh kể cả những người bệnh nặng khó cứu .Thế nhưng ngọn núi Không Về ấy là nơi sinh sống của con quái vật ăn thịt người .Mọi người vẫn nói rằng từ trước tới nay chưa thấy ai lên ngọn núi ấy mà quay trở về. Mặc dù được mọi người bảo cho biết vậy,Taro vẫn quyết tâm lên núi vì mẹ của mình.Cứ thế Taro dần dần tiến sâu theo đường núi ,tới chỗ có tảng đá lớn anh ta thấy một Bà Lão ngồi ở trên .Nhưng anh ta đi qua và vờ như không nhìn thấy gì .Thế nhưng Bà Lão cất tiếng hỏi,“Cậu đi đâu vậy?”
Taro trả lời,“Tôi đi hái trái Lê Nara cho mẹ trên núi Không Về.”
Nghe thấy Taro nói vậy Bà Lão vừa chầm chậm lắc đầu với khuôn mặt đầy lo lắng và nói, “Cậu hãy đi thẳng theo lối này tới chỗ con đường chia ra làm ba nhánh sẽ có ba khóm tre mọc ở đó.Cậu hãy lắng nghe thật kỹ điều mà những khóm tre đó nói .Nếu khóm tre rì rào, rì rào đung đưa mà nói quay trở lại thì hãy quay lại còn nếu khóm tre rì rào, rì rào đung đưa và nói hãy đi tiếp thì lúc ấy cậu hãy đi tiếp theo con đường mà khóm tre chỉ dẫn.Cậu đi thẳng theo con đường đó là tới chỗ có dòng sông.Lúc này dòng sông ào ào chảy và nếu bảo rằng quay trở lại, ào ào thì cậu hãy quay trở lại... ”
Thế nhưng Taro không chú tâm nghe hết những lời dặn dò của Bà Lão mà cắt ngang vội vàng đáp rằng, “Cháu biết rồi, cháu biết rồi.”và cứ thế anh ta đi tiếp .Tới chỗ con đường chia ra làm ba lối có ba khóm tre mọc ở đó và quả đúng là các khóm tre rì rào,rì rào nói gì đó nhưng vì Tarô đã không nghe kỹ những lời Bà Lão nói anh ta không để ý tới tiếng của khóm tre và cứ thế tiến thẳng .
Thế nhưng khóm tre đã chỉ dẫn rằng đây là con đường không nên đi mà hãy quay trở lại , rì rào rì rào.Taro cứ tiếp tục đi lần này anh ta gặp dòng sông.Dòng sông ào ào chảy và nói, “quay trở lại, quay trở lại ào ào...”, lần này Tarô có dừng lại một lúc vừa lắng tai nghe vừa nghĩ trong đầu rằng, “yaa,ôi za..đã tới tận đây rồi mà quay lại thật là mất công.”
Thế là Tarô bì bõm lội vượt qua sông.Tới chỗ sâu nước chảy siết anh ta đã bị trượt chân ngã .Thế rồi Tarô cũng sang được bờ sông bên kia.Sau đó Tarô đi sâu,đi sâu vào bên trong tới chỗ có đầm lầy và ở đó đúng là có một cây lê rất to, ngước mắt nhìn lên Tarô thấy rất nhiều trái lê to trĩu cành.
“Đúng đây rồi.”nghĩ trong đầu như vậy và cứ thế thoăn thoắt leo lên cây.Thế nhưng cái giỏ trên lưng Tarô bị mắc vào cành cây không thể nào gỡ ra được vì vậy Tarô bị treo lơ lửng trên cây và cái bóng của Tarô bị in xuống đầm lầy.Mặt nước phẳng lặng của đầm lầy rùng rùng rẽ sóng, từ phía trong đầm con Mãng Sà khổng lồ lao ra với cái lưỡi đỏ nòm nuốt chửng Tarô vào bụng.
Mọi người ở nhà ngày ngày trông ngóng Tarô trở về ,càng chờ càng không thấy đâu và thế là người anh thứ hai là Jirô đeo giỏ trên lưng lên đường.Cũng như người anh cả Tarô,Jirô đi theo đường núi và cũng gặp Bà Lão ngồi trên tảng đá lớn.Bà Lão cũng dặn dò Jirô mọi điều giống như đã dặn người anh cả Tarô.Nhưng Jirô cũng giống hệt người anh cả Tarô không chịu nghe lời Bà Lão tốt bụng và kết cục là Jirô cũng bị Mãng Sà nuốt chửng vào bụng.Ở nhà người em út Saburô càng đợi càng không thấy các anh quay trở về.Và thế là cậu cũng khoác giỏ lên đường.Saburô cũng đi theo con đường dẫn vào núi , tới chỗ có hòn đá lớn cậu cũng gặp Bà Lão. Khác với hai người anh, Saburô đi tới gần Bà Lão và hỏi, “Bà Lão ơi,Bà cho cháu hỏi , các anh cháu vào núi Không Về hái lê Nara nhưng vẫn chưa quay trở lại.Nếu bà biết điều gì về các anh thì chỉ cho cháu với.”
“Cháu thật lễ phép,cháu hãy đi cẩn thật nhé,chính vì các anh cháu không nghe theo lời dặn của ta nên đã không thể quay trở về được.”
Bà lão cũng dặn Saburô rằng,“Cháu hãy nghe thật kỹ những lời của Cỏ,hãy nghe thật kỹ những lời của dòng Sông và hãy nghe thật kỹ lời của Cây.”
Xong rồi Bà Lão đưa cho Saburô một thanh kiếm.
Saburô cảm tạ Bà Lão rồi cứ thế tiến sâu vào trong núi.Tới ngã ba đường chỗ có ba khóm Tre Saburô đứng im lắng tai nghe những điều Tre nói, khóm Tre bảo với cậu,“Đi theo đường này,kasa kasa..”
Thế là Saburô đi theo đường mà Tre đã bảo cho cậu và đến chỗ có con sông ,cậu lại đứng im lắng tai nghe những điều dòng Sông nói và Sông cũng chỉ cho cậu,“Đi hướng này ào ào ,đi hướng này ào ào...”
Cậu cứ thế đi theo hướng dòng Sông chỉ đến chỗ có một đầm lầy rộng mênh mông .Ở đó có cây lê Nara cổ thụ chỉ thấy toàn quả là quả, quả trĩu cả cành .Saburô đứng ở đó im lặng lắng tai nghe “Hướng phía đông nguy hiểm đấy,phía tây cũng nguy hiểm,còn phía bắc sẽ bị in bóng xuống đầm lầy.Hãy trèo lên cây từ phiá nam.”,cây lê đã chỉ cho Saburô như vậy.Khi ấy Saburô nghĩ trong đầu rằng như vậy ta treo lên cây từ phía nam là sẽ ổn và Saburô trèo lên cây từ phía nam.Thật lạ cây lê cho Saburô nhìn thấy hình ảnh của hai anh trai mình đều bị mắc giỏ vào cành cây.Lúc ấy Saburô biết rằng “Các anh mình cũng đã tới đây.”.
Ở chỗ cành cây vướng cái giỏ mà các anh bị treo ngược Saburô quặp chân vào rồi thả người xuống thế là cái bóng của Saburô in xuống đầm.Mặt đầm phẳng lặng bỗng rẽ sóng rung chuyển ập ập, Mãng Sà khổng lồ chủ nhân của đầm lầy nhô đầu thè cái lưỡi đỏ nòm lao về phía Saburô ,lúc đó Saburô nhớ tới thanh kiếm đã nhận từ Bà Lão ,cậu rút kiếm chặt phăng đầu Mãng Sà .Mãng Sà hung ác bị cắt làm hai phần nên chết ngay tại chỗ.Từ trong bụng của Mãng Sà phát tiếng gọi,“Saburô, Saburô....”
Nghe thấy vậy Saburô dùng thanh kiếm Bà Lão đưa rạch bụng Mãng Sà khi ấy khuôn mặt xanh nét lờ đờ, yếu ớt của người anh cả Tarô và anh hai Jirô nhô ra.Saburô kéo hai anh ra khỏi bụng Mãng Sà và cho họ ăn trái lê Nara , hai người anh khỏe trở lại .Sau đó ba em ai cùng hái đầy giỏ những trái lê Nara mang về cho mẹ. Ăn một quả rồi hai quả cứ thế mẹ của họ dần dần khỏe lên và trở lại như lúc chưa bị bệnh.
Thế là từ ấy gia đình bốn mẹ con từ đó sống cùng nhau rất hạnh phúc.

maintop